Chương 1: Bị nam chính đưa vào phòng

"Dương Ngôn Tuấn, đây là tiền công tháng này của cậu, cầm lấy đi." Một người đàn ông trung niên mập mạp, đeo kính, miệng ngậm một điếu thuốc, đếm tiền trong tay xong rồi đưa cho Dương Ngôn Tuấn.

"Cảm ơn ông chủ." Dương Ngôn Tuấn nhận tiền, lịch sự nói cảm ơn, rồi bước ra nhường chỗ cho người tiếp theo lên nhận lương.

Một đồng nghiệp đứng gần đó bắt chuyện với Dương Ngôn Tuấn, nhìn thấy tiền lương của Dương Ngôn Tuấn nhiều gấp đôi mình, anh ta hâm mộ nói: "Biết thế hôm đó tôi không xin nghỉ để đi hẹn hò với bạn gái rồi, nếu tôi làm đủ ba tháng là có thể tăng lương rồi."

Dương Ngôn Tuấn chỉ cười không nói gì, liếc nhìn đồng hồ treo tường, lúc này mới nhận ra đã đến giờ tan làm, chào tạm biệt đồng nghiệp rồi lên đường về nhà.

Khoảng cách giữa chỗ ở và chỗ làm cũng không xa, chỉ mất khoảng hai mươi phút là tới nơi.

Nhìn thấy một chiếc Ferrari màu đen đậu trước khu nhà ở cũ kỹ không xa, Dương Ngôn Tuấn lập tức kêu hệ thống gửi thông tin về thế giới này.

Lần này Dương Ngôn Tuấn xuyên vào một quyển ngược văn máu chó kinh điển.

Nữ chính Dương An Nhu là một nữ sinh nổi loạn, một lần cùng bạn bè trốn học ra ngoài chơi, vì tò mò mà bị bạn bè xúi giục đi vào sòng bạc ngầm chơi, kết quả là chơi đến nghiện.

Cuối cùng thua sạch tiền không còn chip để cược, nữ chính vốn định rời đi. Nhưng không biết rằng người trong sòng bạc thấy cô xinh đẹp đã chú ý đến. Vì thế người của sòng bạc dụ dỗ cô vay tiền để chơi tiếp, dưới sự khuyến khích không ngừng của bạn tốt, nữ chính nhất thời bị ma xui quỷ khiến đi vay tiền, người của sòng bạc cố tình để nữ chính thua sạch, kết quả không cần nghĩ cũng biết.

Còn nam chính Mạnh Thiếu Hàn là người thừa kế của một tổ chức xã hội đen khét tiếng. Trong một lần hứng thú, anh ta tự mình đến nhà nữ chính thu nợ và bị nữ chính hấp dẫn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Vì thế cưỡng bức nữ chính ngay trước mặt thuộc hạ, thậm chí còn coi nữ chính như vật sở hữu riêng của mình.

Từ đó về sau, nữ chính và nam chính mở ra câu chuyện tình yêu đầy đau khổ, với những tình tiết như mang thai sinh non, ta yêu ngươi ngươi lại không yêu ta, nữ phụ ác độc hãm hại, lắc lư giữa nam thứ thâm tình và nam chính máu lạnh, vân vân. Một loạt tình tiết máu chó làm Dương Ngôn Tuấn cảm thấy đau mắt.

Dương Ngôn Tuấn giật giật khóe miệng, hít sâu một hơi, rồi mới tiếp tục xem thông tin của nguyên chủ.

Nguyên chủ và nữ chính Dương An Nhu là anh em, lúc nguyên chủ còn đang học cấp 3 thì cha mẹ qua đời vì một tai nạn bất ngờ, do học không tốt và điều kiện kinh tế gia đình khó khăn, thế là nguyên chủ nghỉ học và làm việc để gánh vác gia đình, đi làm nhân viên phục vụ.

Do công việc, nguyên chủ thường xuyên đi sớm về trễ, mặc dù cố gắng chăm sóc em gái, nhưng không thể tránh khỏi việc nữ chính giao du với bạn bè xấu, càng ngày càng nổi loạn. Vì điều này, nữ chính nhiều lần cãi nhau và chiến tranh lạnh với nguyên chủ. Cuối cùng, nguyên chủ luôn là người chủ động làm lành.

Cuối cùng, vì muốn cứu nữ chính, nguyên chủ đã bị nam chính tức giận một phát bắn chết.

Điều thực sự khiến Dương Ngôn Tuấn thấy thú vị là, ai mà ngờ được một người có cơ bụng sáu múi hoàn hảo như nguyên chủ lại là một người song tính. Chính sự khuyết tật của cơ thể này khiến nguyên chủ không có bạn bè nào.

Dương Ngôn Tuấn từng bước đi lên cầu thang, ánh mắt hẹp dần khi càng đến gần tầng lầu mình sống, khóe môi treo nụ cười ôn hòa, nhưng lại khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng.

"Làm sao các người biết nhà tôi?!" Dương An Nhu sợ hãi nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt.

"Làm nghề của chúng tôi muốn biết nhà cô em ở đâu thì có gì khó, đừng nói nhảm nữa, bây giờ kỳ hạn một tháng đã hết, tôi nghĩ Dương tiểu thư chắc là có tiền trả rồi phải không?" Một người đàn ông gầy gò cười đầy ác ý.

"Có thể cho tôi thêm một tháng nữa được không? Một tháng thì tôi không thể đủ tiền trả được." Dương An Nhu bất an nắm chặt váy của mình.

Mạnh Thiếu Hàn nhìn cô gái đáng thương trước mắt, hứng thú quan sát cô, điều này làm cho Dương An Nhu không thoải mái, rụt người lại.

"Em..." Mạnh Thiếu Hàn vừa định kêu Dương An Nhu lại gần, thì cánh cửa bỗng mở ra, hắn quay đầu nhìn, lập tức hạ thân nổi lên phản ứng.

Bộ ngực lớn của Dương Ngôn Quân ẩn hiện dưới bộ đồng phục phục vụ, bộ đồ có hơi chật khiến cho các đường nét cơ thể càng thêm rõ ràng.

Lúc đi đường còn có thể nhìn thấy cặp mông đầy đặn vểnh lên thật cao, từng bước đi khiến phần cơ mông khẽ rung, phối hợp với gương mặt hiền lành ngây thơ của anh ta càng làm người khác bị mê hoặc.

"Các người là ai?!" Dương Ngôn Tuấn thấy trong phòng có mấy người đàn ông lạ mặt đang vây quanh em gái mình, anh vội vàng chạy tới định kéo Dương An Nhu ra sau lưng, nhưng chưa kịp làm gì đã bị người ôm lấy eo giữ chặt trong lòng.

"Nếu cô em không có tiền trả, vậy thì lấy anh trai gán nợ đi." Mạnh Thiếu Hàn nháy mắt với thuộc hạ, thuộc hạ hiểu ý, lập tức trói nữ chính lại, còn tìm một miếng vải chặn miệng.

"Ưm ưm ưm..." Dương An Nhu cho rằng Mạnh Thiếu Hàn muốn làm hại anh trai mình, cô muốn cầu cứu lại bị chặn miệng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạnh Thiếu Hàn kéo anh trai mình vào phòng.