Chương 3: Bị công 1 X, công 2 ra sân

Ngay khi mũi kiếm sắp đâm vào ngực của Quý Hòa An, chỉ thấy Quý Hòa An khẽ búng ngón tay một cái, thanh kiếm đột ngột dừng lại, mũi kiếm chỉ cách ngực hắn một sợi tóc.

Quý Hòa An dùng ngón tay kẹp mũi kiếm, dùng lực ném thanh kiếm sang một bên.

Dương Ngôn Tuấn lùi về sau vài bước, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn Quý Hòa An.

"Tiểu Ngôn, đối xử với người sắp ‘khai bao’ cho em như thế không tốt đâu." Quý Hòa An vểnh chim đi về phía Dương Ngôn Tuấn.

Dương Ngôn Tuấn không ngừng lui về phía sau, lại đụng phải cạnh giường ngã ngồi xuống giường.

"Ồ, hoan nghênh ông xã đến vậy sao." Quý Hòa An nhướng mày nói.

Khi Dương Ngôn Tuấn ngẩng đầu lên, 🦜️ to lớn đã chạm vào môi mình, một luồng hormone nam tính mạnh mẽ ập thẳng vào mặt. 

Dương Ngôn Tuấn theo bản năng muốn quay đầu tránh đi, nhưng hai bên má bị người bóp chặt, buộc cậu phải mở miệng.

"Tới mút cho ông xã đi."

...

"Không được!" Dương Ngôn Tuấn phát ra tiếng kêu khóc, cố gắng giãy giụa bò về phía trước, lại bị đè chặt chẽ dưới thân, buộc phải tiếp nhận tinh dịch rót đầy bụng.

Bụng Dương Ngôn Tuấn phồng lên thấy rõ, giống như mang thai ba tháng.

Quý Hòa An lắc lắc 🦜️, rồi mới rút ra, tinh dịch cùng dâm thủy lập tức trào ra ngoài.

Thấy vẻ mặt Dương Ngôn Tuấn vẫn ngơ ngác, tâm tình Quý Hòa An rất tốt, nói: "Tôi đi lấy bộ quần áo cho em thay, em ở đây chờ tôi một chút, tôi sẽ quay lại ngay." Giọng điệu dịu dàng như đang nói chuyện với người yêu.

Sau khi Quý Hòa An đi ra ngoài, còn cẩn thận khóa cửa lại mới rời đi.

Dương Ngôn Tuấn đang nằm trên giường nghỉ ngơi, lỗ 🌼️ đột nhiên bị thứ gì đó cắm vào, không khỏi kêu lên: "A!"

Cậu quay đầu nhìn lại thì thấy một thanh niên mặc áo blouse trắng, đeo kính không gọng, đang thọc ngón tay vào lỗ 🌼️ của mình.

Thấy Dương Ngôn Tuấn quay đầu nhìn, thanh niên dùng tay còn lại đeo găng trắng đẩy nhẹ gọng kính, giọng trầm thấp nói: "Em học sinh này, cơ thể của em dường như có chút vấn đề. Tôi là bác sĩ Tư, để tôi kiểm tra giúp em nhé."