Chương 10: Gương soi X

Cổ đột nhiên bị liếm cắn, quần bị kéo xuống, khuỷu tay Dương Ngôn Tuấn đánh ngược về phía sau nhưng vẫn không thể giãy ra được.

Tư Cảnh Lan vùi đầu hôn vào cổ Dương Ngôn Tuấn.

...

"Vị khách này có thích không?" Tư Cảnh Lan nói.

"Cút đi!" Dương Ngôn Tuấn nghe vậy hung ác nói, lại bắt đầu giãy giụa.

"Xem ra tôi vẫn chưa làm em hài lòng." Tư Cảnh Lan cười, sau đó ôm người đặt lên bàn, tách hai chân cậu ra, vùi đầu vào giữa đùi cậu, vươn đầu lưỡi liếm lấy cái lỗ mềm mại.

...

"Không... A... Đừng..." Dương Ngôn Tuấn há to miệng, thở hổn hển không ngừng cự tuyệt.

"Không được, tôi đang cố gắng hết sức để phục vụ em, em không nên phụ tấm lòng của tôi."

...

Các bộ phận trong các bức tranh trên tường cũng không ngừng nhảy nhót dưới bầu không khí kịch liệt của bọn họ. Thậm chí có một đôi mắt trong bức tranh còn xoay chuyển, dường như muốn nhìn thấy động tác của hai người, muốn nhìn xem là tiểu yêu tinh nào.

Tư Cảnh Lan đúng lúc đứng chắn tầm nhìn của nó, làm nó hoàn toàn không thể nhìn thấy dương Ngôn Tuấn.

Tuy rằng bị người đàn ông kia che lại, nhưng Dương Ngôn Tuấn vẫn nhìn thấy chuyển động của đôi mắt kia, điều này làm cho Dương Ngôn Tuấn không tự chủ kẹp chặt lỗ 🌼️ của mình, người đàn ông nhất thời rên rỉ một tiếng, sau đó càng ra sức hơn.

Tư Cảnh Lan hơi quay đầu liếc nhìn đôi mắt kia, nhìn thấy sự cảnh cáo và lạnh lùng trong mắt Tư Cảnh Lan, cặp mắt kia đành phải miễn cưỡng cùng bức tranh biến mất trên tường.

Sau khi thấy đôi mắt kia biến mất, Tư Cảnh Lan chuyển ánh mắt sang những bức tranh khác, những bức tranh kia thức thời đều biến mất trên tường, vách tường trở nên trống rỗng.

...

Lúc này, Tư Cảnh Lan bỗng nhiên nắm lấy cằm của Dương Ngôn Tuấn, quay đầu sang một bên.

Lúc này cậu mới phát hiện có chiếc gương cực lớn ở đó, hướng thẳng về phía họ.

Tấm gương phản chiếu hình ảnh hai người đang quấn lấy nhau, còn có thể thấy rõ 🍆️ đang ra vào trong 🌼️, tạo thành một cảnh tượng sắc tình.

Dương Ngôn Tuấn lập tức xấu hổ nhắm mắt lại, Tư Cảnh Lan thấy thế đôi mắt tối sầm, dùng sức đâm mạnh vào điểm nhạy cảm, Dương Ngôn Tuấn kinh hãi mở to mắt, Tư Cảnh Lan cười nói: "Sao nhắm mắt nhanh vậy, tiết mục chính còn chưa bắt đầu mà. Không được, phải xem."

Dương Ngôn Tuấn vô thức nghe theo lời của gã, nhất thời cả người cứng đờ, nhìn thấy một màn mà cậu vĩnh viễn không thể nào quên.

Hình ảnh của hai người không biết từ lúc nào đã biến mất khỏi chiếc gương, thay vào đó là một hình ảnh khác gây chấn động thị giác.

Trong gương là một 🍆️ cực lớn đang chôn ở một nơi tương tự như ruột, di chuyển lên xuống. Do được phóng to nên Dương Ngôn Tuấn có thể thấy rõ thấy nơi màu đỏ tươi trông giống như ruột đang không ngừng co giật, trên vách thịt còn có 💧️ dâm trong suốt.

Dương Ngôn Tuấn hoàn toàn sững sờ nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, giọng nói như ác ma của Tư Cảnh Lan vang lên bên tai: "Em xem, thật đẹp! Đây chính là bên trong cơ thể em đó. Thế nào, nhìn thấy 🍆️ của tôi đang xxx 🌼️ của em, em thấy sao, có phải rất hưng phấn không?"

"Biến thái..." Dương Ngôn Tuấn sững sờ phun ra một câu, trong lòng cảm thấy buồn nôn, nằm trên bàn nôn khan dường như cảm thấy cực kỳ ghê tởm.

Trong nguyên tác, Tư Cảnh Lan là một Boss cực kỳ biến thái, đồng thời cũng là một thiên tài nghiên cứu. Chiếc gương này chính là một trong những tác phẩm mà gã tự hào nhất.

Gã từng trói người chơi vào ghế, nhét một con ký sinh trùng vào cơ thể người chơi, sau đó đặt họ trước chiếc gương này, để mọi cơ quan nội tạng hiện rõ mồn một rồi thưởng thức cảnh người chơi từng chút một sụp đổ, nhìn các cơ quan của mình dần dần bị ký sinh trùng ăn mất.

Cách làm này làm cho mọi người chơi đều gọi Tư Cảnh Lan là Dụng hình sứ giả, vì danh xưng này mọi người chơi hoàn toàn không dám trêu chọc gã.

Ngay cả Quý Hòa An đối với cách làm của Tư Cảnh Lan cũng cảm thấy biến thái, chớ nói chi là người chơi.

Dương Ngôn Tuấn lại không ngờ Tư Cảnh Lan lại đem tác phẩm đắc ý của gã dùng trên người cậu.

Thấy Dương Ngôn Tuấn nôn mửa không ngừng, Tư Cảnh Lan có chút mất hứng, gã bóp cằm Dương Ngôn Tuấn nâng lên, ép cậu phải nhìn vào gương: "Bé yêu à, sao em lại ghê tởm chứ, đây chính là bên trong của em đó, nhìn thật đáng yêu, sao em có thể chán ghét chứ?" Giọng nói tức giận mang theo vẻ ngây thơ khó hiểu, dường như không hiểu vì sao Dương Ngôn Tuấn lại không thích.

"Cút đi, tôi không muốn nhìn, tôi không muốn!" Dương Ngôn Tuấn không ngừng lắc đầu nhắm mắt, hoàn toàn không muốn nhìn thấy hình ảnh ghê tởm kia.

"Không được đâu, không muốn nhìn cũng phải nhìn." Tư Cảnh Lan dùng sức mở mí mắt cậu ra, buộc cậu phải nhìn.

Đôi mắt nhất thời truyền đến từng trận đau đớn, khiến Dương Ngôn Tuấn chảy xuống nước mắt sinh lý, lông mày nhíu chặt: "Tôi không muốn nhìn! Đồ biến thái! Đồ thần kinh!"

Nghe Dương Ngôn Tuấn tức giận mắng, Tư Cảnh Lan mắt điếc tai ngơ, chỉ cười điên cuồng đâm vào 🌼️: "Bé yêu phải xem kỹ nha, xem 🍆️ của ông xã ra vào trong 🌼️ dâm đãng của em như thế nào."

Tinh thần Dương Ngôn Tuấn bị kích thích nghiêm trọng, đôi mắt đỏ bừng, hung hăng cắn vào cánh tay Tư Cảnh Lan, mạnh mẽ kéo ra. Mà Tư Cảnh Lan lại không hề cảm thấy đau đớn, ngược lại cho rằng bảo bối của mình đang nhiệt tình đáp lại, làm cho gã càng thêm kích động.

Bị buộc phải nhìn hình ảnh trong gương, Dương Ngôn Tuấn chỉ có thể cố gắng làm đầu óc trống rỗng, tự động xem nhẹ sự tồn tại của chiếc gương, cố gắng giảm thiểu tổn thương tinh thần, nếu không thì không chắc mình có suy sụp mà phát điên hay không.

Ngay khi hai người quấn chặt lấy nhau, cánh cửa đang đóng chặt đột nhiên bị phá vỡ, Quý Hòa An cầm cái cưa điện🪚️, vẻ mặt âm u.

Nhìn thấy tình huống giữa hai người, sắc mặt Quý Hòa An lập tức tối sầm, bật công tắc máy cưa lao về phía Tư Cảnh Lan.