Trinh thám 16: Sáng sớm nắng cực, nhân vật chính tìm tới cửa

Từ trong mở tỉnh dậy, thấy mình đang dựa vào thứ gì đó cứng rắn, cậu hé mắt nhìn lên, thì thấy Triệu Nguyên Uy với vẻ mặt mệt mỏi ngồi trên giường, ôm lấy cậu mà ngủ, tay còn lại cầm một chiếc máy tính bảng.

Cậu vừa mới tỉnh dậy được một lúc, Triệu Nguyên Uy vốn luôn rất cảnh giác cũng mở mắt ra, chỉ là trong ánh mắt không còn sự sắc bén thường ngày.

Thấy vợ đang ngơ ngác nhìn mình, hắn ôm chặt người trong lòng hơn một chút, nâng cằm cậu lên rồi trao một nụ hôn chào buổi sáng.

Khi hai người tách ra, giữa hai người còn kéo một đường cong mập mờ.

Sáng sớm là thời khắc dễ xúc động nhất, Dương Ngôn Tuấn đỏ mặt hôn hắn lần nữa, đưa đầu lưỡi vào, khiêu khích đầu lưỡi Triệu Nguyên Uy.

Triệu Nguyên Uy được nhiệt tình mời gọi đương nhiên cũng không từ chối, bá đạo đáp lại Dương Ngôn Tuấn, đầu lưỡi hai người quấn chặt lấy nhau, trình diễn một màn người đuổi ta truy.

Triệu Nguyên Uy xoay người đè người ở dưới thân, vừa hôn nhau say đắm vừa cởi áo ngủ hai người ra.

Hai tay cậu vòng quanh cổ Triệu Nguyên Uy, cả người bởi vì nhiệt độ không khí dần dần tăng lên mà đỏ bừng, xinh đẹp lại mê người.

...


"A!" Khoái cảm dâng trào khắp cơ thể, đầu óc trống rỗng, cậu nâng háng lên, nhét gậy thịt vào trong miệng Triệu Nguyên Uy rồi xuất tinh.

Triệu Nguyên Uy nuốt một ít tinh dịch trong miệng vào bụng, sau đó hắn cúi xuống hôn Dương Ngôn Tuấn, thừa dịp đưa toàn bộ tinh dịch còn lại vào trong miệng Dương Ngôn Tuấn.

Dương Ngôn Tuấn bởi vì bị chặn miệng, bị ép nuốt xuống tinh dịch của mình, mùi vị tinh dịch ngoại trừ mang theo mùi tanh ra, cũng không có mùi vị gì khác.

Sau khi màn dạo đầu kết thúc, Triệu Nguyên Uy đỡ con cặc to lớn của mình đặt ngay lỗ đít của Dương Ngôn Tuấn.

Lỗ đít bị gậy thịt nóng bỏng chạm vào vô thức tràn ra một ít chất lỏng, làm ướt đỉnh đầu dương vật.

Mỗi lần con cặc thô to ra vào, ruột thịt đều tỏ ra quyến luyến, siết chặt con cặc lớn không cho nó ra ngoài, làm Triệu Nguyên Uy suýt chút nữa bắn ra.

Mông bỗng nhiên bị đánh một cái đau, khoái cảm khi con cặc hung bạo đâm vào, một luồng ánh sáng lóe lên trong đầu Dương Ngôn Tuấn, thân thể co giật, từng dòng nước dâm mãnh liệt phun ra như thác, làm ướt con cặc bự còn cắm trong lỗ đít.

Đôi mắt của Triệu Nguyên Uy đỏ lên vì bị kích thích, hắn đâm vào lỗ cúc càng lúc 

...

Dương Ngôn Tuấn lúc này khóe mắt đỏ ửng, nước mắt còn đọng trên hàng mi dài, khuôn mặt ôn hòa của cậu dưới sự "ướt át" của tinh dịch trở nên cực kỳ quyến rũ, giống như một yêu tinh.

Nhưng biểu cảm trên khuôn mặt lại lộ ra vẻ ngây thơ, trông giống như bị làm đến ngây dại, kết hợp với sự quyến rũ làm chàng trai vừa trong sáng vừa mê hoặc.

Triệu Nguyên Uy chỉ làm một lần rồi không tiếp tục nữa, sau đó hắn mang người đi tắm rửa thay quần áo rồi bế xuống lầu ăn sáng.

Dương Ngôn Tuấn được ôm vào trong lòng, bị Triệu Nguyên Uy đút ăn như một đứa trẻ.

Cậu không thể từ chối, chỉ có thể xấu hổ há miệng ăn từng miếng.

Bữa sáng rất đơn giản, chỉ là một chén cháo cá nóng hổi và một dĩa rau xanh.

Đây là món ăn mà Triệu Nguyên Uy đặc biệt dặn dò người chuẩn bị, vì cơ thể Dương Ngôn Tuấn hiện giờ không thích hợp ăn đồ quá dầu mỡ, chỉ có thể ăn những món thanh đạm.

Sau khi hai người ăn no, hắn bế cậu vào phòng khách, nhẹ nhàng đặt cậu lên ghế sô pha đã được chuẩn bị sẵn ít gối mềm, rồi giúp cậu bật TV.

Còn hắn thì ngồi bên cạnh, cầm máy tính bảng để tham gia một cuộc họp trực tuyến.

Dương Ngôn Tuấn dựa vào lòng Triệu Nguyên Uy, vươn tay đặt trên hông hắn, như vậy mới cảm thấy an toàn.

Triệu Nguyên Uy luôn chú ý đến Dương Ngôn Tuấn, thấy động tác này chỉ cảm thấy buồn cười, bất giác mỉm cười.

Mọi người trong video chỉ cảm thấy cực kỳ hoảng sợ, vị tổng giám đốc lạnh lùng thường ngày lại mỉm cười, chẳng lẽ có người sắp gặp tai họa?

Mọi người lập tức ôm nhau, run lẩy bẩy, sợ tổng giám đốc lấy bọn họ khai đao.

Triệu Nguyên Uy dời tầm mắt trở lại màn hình, thấy cấp dưới ai nấy đều tỏ vẻ sợ hãi, hắn nhíu mày, lạnh giọng hỏi: "Có việc gì không?"

"Dạ... Không..." Mọi người toát mồ hôi.

"Không có gì thì tiếp tục đi." Triệu Nguyên Uy thản nhiên nói.

"Vâng!" Mọi người lập tức đáp lại.

Đến chiều tối, có bốn người đứng trước cổng biệt thự nhà họ Triệu.

"Chúng tôi là người của bộ phận điều tra hình sự, chúng tôi muốn gặp ngài Triệu để hỏi một số việc." Trần Vĩ Dương nghiêm túc đưa thẻ cảnh sát cho bảo vệ xem rồi nói.

"Xin các anh hãy đợi một lát." Bảo vệ đáp.

Khi bảo vệ đi vào báo tin, Trần Vĩ Dương cau mày, trán toát mồ hôi lạnh, tay ôm bụng.

"Tại sao anh cứ nhất quyết xuất viện, ở lại bệnh viện không tốt hơn sao? Giờ thì hay rồi, đau chết anh đi." Tô Lạc ngoài miệng thì bất mãn, nhưng vẫn lo lắng đỡ lấy thân thể Trần Vĩ Dương.

Hôm qua, Trần Vĩ Dương bị tấn công ở bãi đỗ xe, người nọ dường như được ai đó thuê đến, mỗi đòn ra tay đều tràn đầy sát ý, rõ ràng muốn giết người.

Gã sát thủ này là một kẻ chuyên nghiệp, đối phó với gã vô cùng vất vả, còn bị gã bắn trúng bụng.

May mắn đám người Tô Lạc kịp thời chạy tới cứu hắn, sát thủ thấy thế liền chạy trốn.