Trinh thám 1: Hàng xóm mới

Chung cư Bích Hải tổng cộng có 9 tầng, bởi vì tiền thuê nhà rẻ, hơn nữa còn có đầy đủ thiết bị nội thất, nên có rất nhiều người muốn đến ở.
Khuyết điểm duy nhất là không có camera an ninh, nhưng so với các tiện nghi khác thì khuyết điểm này cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Một thanh niên trong tay xách hai túi đựng nguyên liệu nấu ăn, đang đi về căn hộ của mình.
Chàng trai có khuôn mặt điển trai, thân thiện khiến người khác dễ dàng yêu mến ngay từ cái nhìn đầu tiên. Mặt mày đầy vẻ dịu dàng, đôi môi đỏ tươi căng mọng, khóe miệng hơi nhếch lên, giống như trời sinh đã mang theo nụ cười.
"Ái dà, là Ngôn Tuấn đó à, hôm nay cậu làm món gì vậy?" Một người phụ nữ trung niên vừa nhìn thấy chàng thanh niên liền chào hỏi, tò mò hỏi.
"Chào thím Trần, tối qua Tiểu Kỳ nhõng nhẽo đòi ăn sườn xào chua ngọt, hôm nay cháu mua ít sườn về làm." Dương Ngôn Tuấn cười nói.
"À, thì ra là Tiểu Kỳ muốn ăn sườn xào chua ngọt, con nít bây giờ đúng là kén ăn." Người phụ nữ trung niên cũng có một đứa con, bà có thể hiểu được tình huống của Dương Ngôn Tuấn, không khỏi phàn nàn.
Dương Ngôn Tuấn chỉ cười không nói gì.
"Này, tránh đường, tránh đường." Một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau.
Dương Ngôn Tuấn vô thức bước sang một bên, ngẩng đầu lên liền đụng phải một đôi mắt sâu thẳm âm u.
Chỉ thấy một người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng, liếc nhìn cậu một cái rồi bỏ đi. Phía sau anh ta là một nhóm nhân viên đang chuyển đồ đạc.
Có vẻ là người mới chuyển đến.
Sau khi thấy anh ta đi xa, Dương Ngôn Tuấn chào tạm biệt người phụ nữ trung niên rồi trở về căn hộ của mình.
Lúc cậu mới vừa đi tới cửa, thấy căn hộ kế bên có người dọn đến, nhân viên chuyển đồ vừa bước ra ngoài.
Dương Ngôn Tuấn suy nghĩ một chút rồi quyết định qua đó chào hỏi người đàn ông kia, như một phép lịch sự với hàng xóm của mình.
Cửa căn hộ chưa đóng lại, làm cho Dương Ngôn Tuấn có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Người đàn ông đang sắp xếp ghế sô pha nhà mình, anh ta có vẻ rất nhạy bén, lập tức ngẩng đầu nhìn ra cửa.
Thấy anh ta nhìn tới, Dương Ngôn Tuấn ôn hòa chào hỏi: "Xin chào, tôi là Dương Ngôn Tuấn, hàng xóm bên cạnh anh, sau này có chuyện gì có thể tới tìm tôi."
Anh ta nhìn chằm chằm một hồi lâu, cho đến khi Dương Ngôn Tuấn cảm thấy xấu hổ, anh ta bỗng đứng dậy bước tới.
Dương Ngôn Tuấn cao ít nhất 1m78, cũng không phải thấp, nhưng khi đứng trước mặt anh ta, Dương Ngôn Tuấn lại trở nên nhỏ bé.
Anh ta rất cao, có lẽ khoảng 1m9, mặt mày lạnh lùng trông có vẻ xa cách, cả người tản ra khí chất của một người bề trên, mạnh mẽ và nguy hiểm.
Anh ta nhìn cậu từ trên xuống dưới một phen, trong mắt dường như ẩn chứa cảm xúc mãnh liệt nào đó.
Điều này làm Dương Ngôn Tuấn cảm thấy không thoải mái, không biết có phải ảo giác của cậu hay không, nhưng cậu cảm thấy ánh mắt của anh ta nhìn cậu giống như dã thú nhìn con mồi.
Ngay khi Dương Ngôn Tuấn muốn nói gì đó, anh ta đột nhiên nói: "Triệu Nguyên Uy, mong được anh giúp đỡ." Sau đó đưa tay về phía Dương Ngôn Tuấn.
Dương Ngôn Tuấn cũng đưa tay ra, sau khi nắm lấy, cậu cảm nhận được sự ma sát nhẹ, liền lập tức ngẩng đầu lên, phát hiện người này vẫn không có biểu cảm gì.
Có lẽ là ảo giác của mình thôi.
Thấy thời gian không còn sớm, cậu cũng không định quấy rầy người ta nữa, cười nói tạm biệt rồi trở về nhà mình.
Sau khi cậu ta rời đi không lâu, đôi mắt của người đàn ông trong nháy mắt tràn ngập si mê điên cuồng, những ngón tay chạm vào Dương Ngôn Tuấn không ngừng cọ xát qua lại.
Dương Ngôn Tuấn trở về căn hộ, sau khi đóng cửa lại, đôi mắt dịu dàng vốn có của cậu ta tràn ngập sự vui vẻ.
Hắn là người du hành thời gian, ở thế giới của hắn, bởi vì thể chất đặc thù nên đã thu hút một kẻ biến thái, bị giam cầm ròng rã 9 năm, khiến hắn phát điên.
Sau đó bị hệ thống trói buộc, hắn phải du hành đến các thế giới khác nhau, quyến rũ các nam chính để kiếm điểm, mà các nam chính trong những thế giới này đều dính đầy máu trên tay.
Trong 9 năm bị giam cầm, hắn đã yêu thích cảm giác bị cầm tù ép buộc, chỉ có những thứ này mới khiến hắn cảm thấy mình được sống.
Đây là thế giới đầu tiên hắn thực hiện nhiệm vụ.
Thế giới này là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, công là Triệu Nguyên Uy, bề ngoài là một giám đốc thành đạt nhưng thực chất lại là một kẻ giết người không chớp mắt.
Để thư giãn và theo đuổi thú vui, hắn ta quyết định chọn một tòa nhà chung cư làm địa điểm phạm tội, vì có dân số đông đúc và không có camera an ninh nên hắn đã chọn chưng cư Bích Hải này để ra tay.
Sau khi dọn vào chung cư ở hơn nửa tháng, hắn ta bắt đầu nhắm mục tiêu và chuẩn bị ra tay.
Mà con gái của nguyên chủ - Tiểu Kỳ là một trong những mục tiêu của hắn.
Theo kịch bản, Triệu Nguyên Uy sau khi giết Tiểu Kỳ liền dừng tay, bởi vì hắn cảm thấy 4 người đã đủ rồi. Để không bại lộ bản thân, hắn còn đổ tội cho nguyên chủ, người đã bắt đầu nghi ngờ hắn, khiến nguyên chủ trở thành kẻ chịu tội thay.
Nguyên chủ đáng thương cứ như vậy vào tù, không ai tin anh ta, cuối cùng treo cổ tự sát trong ngục.
Sau khi nguyên chủ chết, thụ mới lững thững lên sân khấu, thụ tên là Tô Lạc, là một bác sĩ tâm lý, sau khi phát hiện chuyện này có chỗ bất thường, cậu ta bắt đầu tiến hành điều tra cùng bạn trai cảnh sát, từ đó tiến vào mối quan hệ yêu hận tình thù với công.
Dương Ngôn Tuấn cắt củ tỏi, trong miệng ngâm nga ca khúc, dường như có chuyện gì vui vẻ lắm.
Ai thắng ai thua còn chưa biết.