Thần rất yếu đuối nhoa - Chương 1

Có sóng gió nào mà hắn chưa từng trải qua

Thừa Hóa năm thứ 15, một đời quyền gian Ninh Sâm cuối cùng cũng đã chết.

Trạng nguyên lang do tiên đế khâm điểm, tuổi trẻ đã làm quan, quyền khuynh triều dã, tả tướng trẻ tuổi nhất từ lúc lập quốc tới nay.

Cuối cùng ngã xuống trước điện Kim Loan, vạn tiễn xuyên tâm.

Ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu ập xuống một luồng hơi nóng, làm mờ đi mảng màu đỏ trên mặt đất. Mà Thừa Hóa đế Lý Vô Đình đứng trước điện, ánh mắt nhìn y như một con kiến.

Đại thái giám Đức Toàn giọng the thé nói:

"Tội thần Ninh Sâm, kết bè kéo cánh, mưu hại trung lương, cấu kết ngoại biên, phản vua bán nước… Nay mưu nghịch phạm thượng, hành quyết tại chỗ. Khâm thử——"

Sau khi tội danh kết thúc, một đảng thế lực khổng lồ hủ bại của Ninh Sâm cứ như vậy ầm ầm sụp đổ.

Lý Vô Đình xoay người đi vào trong điện.

Âm thanh của đại thái giám Đức Toàn vang vọng khắp điện, tựa như một giấc mộng.

...

Ban đêm.

Một tia sét chói sáng đột nhiên cắt ngang màn đêm——

Trên long sàn, Lý Vô Đình từ trong mơ tỉnh lại, đột nhiên ngồi dậy. Chung quanh một mảnh tối tăm, hắn lấy lại bình tĩnh, đưa tay nắm ấn đường.

Dường như khung cảnh ban ngày vẫn còn trước mắt.

Hắn nghe thấy tiếng động ngoài điện nhưng lại không nghe được tiếng sấm nào.

Lý Vô Đình đứng dậy, minh hoàng bào bao phủ dáng người mạnh mẽ cao lớn, hắn gọi ra ngoài, "Đức Toàn."

"Bệ hạ."

Đức Toàn nhanh chóng bước vào, bên trong tẩm điện tối đen, không thấy rõ khuôn mặt người khác, "Bệ hạ có gì phân phó?"

Lý Vô Đình im lặng trong giây lát, "Không có gì, ngươi lui xuống đi."

Có lẽ là gặp ác mộng.

Nhưng hắn tại vị mười lăm năm, cái gì quỷ quyệt sóng gió chưa từng trải qua.

Lý Vô Đình rất nhanh bình tĩnh trở lại, xoay người trở về giường.

“Không có gì là tốt rồi." Âm thanh Đức Toàn lải nhải từ phía sau vang lên, "Bệ hạ cần phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chính là đại điển đăng cơ."

Lý Vô Đình dừng bước.

Đại điển đăng cơ, đây là Thừa Hóa nguyên niên.

Sau một thời gian dài im lặng, trong tẩm điện vang lên giọng nói khàn khàn của đế vương, "…Đức Toàn."

“Có nô tài."

"Thắp đèn."

Ánh đèn sáng lên, Đức Toàn nghiêm ưỡn đến gần, "Bệ hạ?"

Lý Vô Đình mặt không chút thay đổi nhìn khuôn mặt còn non nớt của Đức Toàn, lâm vào trầm mặc.

Hắn đã trở về 15 năm trước.